Title | Ngôn Ngữ Văn Bản |
n/a | Lữ khách tự xưng là "Cảnh Binh Thiên Hà", tên thật không rõ. Đeo thanh đao dài trên người, độc hành trong ngân hà.
Lạnh lùng ít nói, rút đao nhanh như tia chớp, nhưng trước giờ chỉ luôn chiến đấu bằng vỏ đao, còn đao vẫn nằm im bên trong. |
n/a | "...Không phải người chọn đao, mà là đao chọn người. ▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇... Hôm đó, nhìn "đao" do chính tay tôi rèn ra rồi trao vào tay cô gái, tôi nhận ra rằng, trên con đường chống lại ▇▇▇▇, cô ấy đã lựa chọn... hoặc đã được chọn... để dấn thân vào con đường ▇▇ dẫn đến ngày mai đó. ▇▇▇▇▇, đây là một thời đại tươi đẹp, ngay cả khi vương quốc Izumo đang phải đối mặt với những mối đe dọa, mọi người vẫn ôm hy vọng, tin rằng ▇▇ sẽ bị tiêu diệt toàn bộ, thế giới sẽ giành lại được tự do... ▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇▇..."
— Mảnh Sách Cổ |
n/a | "...Từ những mảnh sách do người rèn đao để lại, chúng ta biết được rằng Izumo đã từng đứng bên bờ vực diệt vong. Để được tiếp tục tồn tại, họ đã dùng ▇▇▇▇ rèn thành đao, người cầm đao được tôn làm anh hùng cứu nước.
Đáng tiếc là thế giới này đã biến mất khỏi Bản Đồ Hành Tinh, không thể tìm thấy chân tướng của lịch sử, "ký ức" cũng không còn tồn tại. Khi học phái Khảo Cổ Vũ Trang đến đó, chỉ có bài ca dao "thần bí" lưu truyền trong Tinh Hệ: Cơn mưa vô tận tuôn trào như lệ rơi trong ▇▇, dưới màn mưa mờ ảo, những người dân may mắn sống sót của vương quốc Izumo đang quay lưng về phía cố hương đã được ▇▇▇▇▇▇ xóa bỏ..."
- Người chấp bút: Oppenheimer |
n/a | "Tôi đã sử dụng thuốc bào chế "Thức Tỉnh-310", nó có thể khiến người ta chìm vào giấc ngủ thật sâu, để một lần nữa trải qua những ký ức quá khứ. Một số bệnh nhân có thể nhờ đó mà lấy lại ██████, nhưng cô ấy thì khác. Trước cô ấy, chưa từng có ai có thể chủ động tỉnh dậy khỏi giấc ngủ sâu. Tôi đã quan sát giấc mơ của cô ấy... Đó khó có thể gọi là những ký ức hạnh phúc: bầu trời u ám, thành phố đổ nát, đất hoang khô cằn, và cơn mưa phùn bất tận.
Cơn mưa như thể sẽ không bao giờ ngừng rơi, khi thủy triều dâng lên, mọi người mỉm cười trong cảnh đuối nước. Và trong đêm đen khổ ải đó, tôi luôn nghe thấy tiếng sấm đang đến gần từ phía chân trời xa, cho đến một khoảnh khắc nào đó, sấm sét đột nhiên xuất hiện, xé toạc màn đêm. Dưới bầu trời vỡ tan, tôi lại nhìn thấy cô ấy... Trong thế giới phai màu thành hư vô, cô ấy nhẹ nhàng vung đao, lấy đi toàn bộ vương quốc của những giấc mơ.
Tôi phải thừa nhận rằng, trên con đường này, cô ấy đã đi sâu hơn chúng tôi rất nhiều. ████ khó nắm bắt đó đã dẫn dắt cô ấy đi về phía ██, và cô ấy thì lại giữ chặt nó trong tay trong vô hình. Có lẽ khi bắt đầu cuộc hành trình, cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với kẻ địch thực sự..."
- Bút ký của một dược sĩ nào đó |
n/a | "Tôi để lá thư này lại đây. Nếu tôi không thể quay về, thì nó sẽ kể câu chuyện về cô ấy, một người bạn đồng hành mà tôi đã tình cờ gặp gỡ ở ████. Con đường đi đến bờ bên kia vô cùng khó khăn, may mắn có cô ấy đi cùng, tôi mới có thể bình an vô sự suốt dọc đường...
...Trước khi chúng tôi gặp nhau, cô ấy đã đi qua nhiều thế giới, vô cùng thành thạo các loại kỹ năng sống. Tôi và cô ấy cùng nấu ăn và dựng lều nơi hoang dã, vào những đêm trời không sao, cô ấy sẽ lắng nghe tôi kể chuyện, bàn với tôi xem ngày mai phải làm gì. Nhiều lúc, chúng tôi chỉ lặng lẽ bước đi. Tuyết ở đây có màu đỏ tím, nếm thử có vị chua chua ngọt ngọt như quả mâm xôi. Cô ấy ████ sẽ khen ngợi món bánh mochi mà tôi làm...
...Trước khi quen biết cô ấy, tôi đã từng bôn ba nhiều năm ở sông ██. Cô ấy đã dang tay ra với tôi, và chúng tôi đã cùng đồng hành trên con sông này. Nay đã đến lúc phải chia xa, tôi vẫn chưa đến được bờ, cũng không biết sắp phải đối mặt với điều gì... Nhưng tôi không có lý do gì để dừng lại. Cuộc đời chẳng qua là một con đường cuối cùng sẽ có điểm kết thúc. Trước lúc đó, tôi sẽ dùng chính đôi chân mình để đi đến cùng. Tôi tin cô ấy cũng sẽ như vậy."
- Bút ký của một nhà thám hiểm nào đó |
n/a | "...Không phải người chọn đao, mà là đao chọn người. Cũng như con người không thể lựa chọn số phận, mà là số phận lựa chọn con người... Hôm đó, nhìn "đao" do chính tay tôi rèn ra rồi được trao vào tay cô gái, tôi nhận ra rằng, trên con đường chống lại "Yaoyorozu no Kami", cô ấy đã lựa chọn... hoặc đã được chọn... để dấn thân vào con đường trông như dẫn đến ngày mai đó. Tôi rất hy vọng đây là một thời đại tươi đẹp, ngay cả khi vương quốc Izumo đang phải đối mặt với những mối đe dọa, mọi người vẫn ôm hy vọng, tin rằng Ác Thần sẽ bị tiêu diệt toàn bộ, thế giới sẽ giành lại được tự do... Nhưng phải đến khi ánh đao biến mất, tôi mới nhận ra, đây là một ngõ cụt không có điểm dừng, và những người đặt chân lên con đường đó sẽ không bao giờ có thể quay trở về..."
— Mảnh Sách Cổ |
n/a | "...Từ những mảnh sách do người rèn đao để lại, chúng ta biết được rằng Izumo đã từng đứng bên bờ vực diệt vong. Để được tiếp tục tồn tại, họ đã dùng "Thần Hài" rèn thành đao, người cầm đao được tôn làm anh hùng cứu nước. Hội rất có hứng thú với "Yaoyorozu no Kami" được đề cập trong đó, hiện vẫn chưa rõ đối tượng ấy liên quan đến con đường vận mệnh nào. Và trong các ghi chép sau này, cách gọi của người Izumo dành cho chủ nhân của các thanh đao đó cũng dần từ "người" chuyển sang "quỷ".
Đáng tiếc là thế giới này đã biến mất khỏi Bản Đồ Hành Tinh, không thể tìm thấy chân tướng của lịch sử, "ký ức" cũng không còn tồn tại. Khi học phái Khảo Cổ Vũ Trang đến đó, chỉ có bài ca dao "thần bí" lưu truyền trong Tinh Hệ: Cơn mưa vô tận tuôn trào như lệ rơi trong Mặt Trời Đen Tối, dưới màn mưa mờ ảo, những người dân may mắn sống sót của vương quốc Izumo đang quay lưng về phía cố hương đã được cô ấy cứu rỗi rồi tận tay xóa bỏ... Trước mặt cô ấy chỉ có những bóng đen vô hình."
- Người chấp bút: Oppenheimer |
n/a | "Tôi đã sử dụng thuốc bào chế "Thức Tỉnh-310", nó có thể khiến người ta chìm vào giấc ngủ thật sâu, để một lần nữa trải qua những ký ức quá khứ. Một số bệnh nhân có thể nhờ đó mà lấy lại niềm tin vào cuộc sống, nhưng cô ấy thì khác. Trước cô ấy, chưa từng có ai có thể chủ động tỉnh dậy khỏi giấc ngủ sâu. Tôi đã quan sát giấc mơ của cô ấy... Đó khó có thể gọi là những ký ức hạnh phúc: bầu trời u ám, thành phố đổ nát, đất hoang khô cằn, và cơn mưa phùn bất tận.
Cơn mưa như thể sẽ không bao giờ ngừng rơi, khi thủy triều dâng lên, mọi người mỉm cười trong cảnh đuối nước. Và trong đêm đen khổ ải đó, tôi luôn nghe thấy tiếng sấm đang đến gần từ phía chân trời xa, cho đến một khoảnh khắc nào đó, sấm sét đột nhiên xuất hiện, xé toạc màn đêm. Dưới bầu trời vỡ tan, tôi lại nhìn thấy cô ấy... Trong thế giới phai màu thành hư vô, cô ấy nhẹ nhàng vung đao, lấy đi toàn bộ vương quốc của những giấc mơ.
Tôi phải thừa nhận rằng, trên con đường này, cô ấy đã đi sâu hơn chúng tôi rất nhiều. "Hư Vô" khó nắm bắt đó đã dẫn dắt cô ấy đi về phía Tự Hủy Diệt, và cô ấy thì lại giữ chặt nó trong tay trong vô hình. Có lẽ khi bắt đầu cuộc hành trình, cô ấy đã chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với kẻ địch thực sự... Tôi từng hỏi cô ấy, tất cả mọi chuyện có ý nghĩa gì? Nhưng cô ấy không trả lời. Là vì cô ấy không biết phải trả lời như thế nào, hay trong lòng cô ấy đã có sẵn câu trả lời rồi?"
- Bút ký của Bác Sĩ Hỗn Độn nào đó |
n/a | "Tôi để lá thư này lại đây. Nếu tôi không thể quay về, thì nó sẽ kể câu chuyện về cô ấy, một người bạn đồng hành mà tôi đã tình cờ gặp gỡ ở Orkron. Con đường đi đến bờ bên kia vô cùng khó khăn, may mắn có cô ấy đi cùng, tôi mới có thể bình an vô sự suốt đoạn đường. Khi gặp nhau lần đầu, tôi luôn cảm thấy hình như cô ấy đang gánh vác một sứ mệnh nào đó, có phải là "trả thù"? E là không. Một người có lòng thù hận thì nhất định vào một lúc nào đó cũng sẽ thể hiện ra, nhưng cô ấy luôn bình tĩnh như vậy, ngoại trừ một chút đau buồn mà cô ấy thỉnh thoảng bộc lộ mà thôi...
...Trước khi chúng tôi gặp nhau, cô ấy đã đi qua nhiều thế giới, vô cùng thành thạo các loại kỹ năng sống. Tôi và cô ấy cùng nấu ăn và dựng lều nơi hoang dã, vào những đêm trời không sao, cô ấy sẽ lắng nghe tôi kể chuyện, bàn với tôi xem ngày mai phải làm gì. Nhiều lúc, chúng tôi chỉ lặng lẽ bước đi. Tuyết ở đây có màu đỏ tím, nếm thử có vị chua chua ngọt ngọt như quả mâm xôi. Cô ấy đã không thể nếm được nhiều hương vị nữa, nhưng vẫn sẽ khen ngợi món bánh mochi Orkron mà tôi làm...
...Trước khi quen biết cô ấy, tôi đã từng bôn ba nhiều năm ở dòng sông "Hư Vô". Cô ấy đã dang tay ra với tôi, và chúng tôi đã cùng đồng hành trên con sông này. Nay đã đến lúc phải chia xa, tôi vẫn chưa đến được bờ, cũng không biết sắp phải đối mặt với điều gì... Nhưng tôi không có lý do gì để dừng lại. Cuộc đời chẳng qua là một con đường cuối cùng sẽ có điểm kết thúc. Trước lúc đó, tôi sẽ dùng chính đôi chân mình để đi đến cùng. Tôi tin cô ấy cũng sẽ như vậy."
- Bút ký của Frebass |
n/a | |
n/a | |
n/a | |
1,364 responses to “Acheron”
She’s just like me!
She’s just like me FR!
And now Acheron is about to become even better with Jiaoqiu! The nihility healer we needed AND he debuffs. Months ago I got called crazy and people were acting like I made him up but here he is! Perfect for Acheron. Now the slot for a harmony character opens up for Acheron so she’ll be even more broken with Bronya/Sparkle/Ruan Mei
Imagine E2 Acheron with Bronya, Sparkle, and Jiaoqiu. Holy fucking shit.
tbh jiaoqiu have been rly nerfed but he really helps me a lot with stacking the ult!! I don’t even need second nihility even without e2 so yeah, my Acheron became more broken